...Bốn mùa qua, bốn mùa làm tóc bạc.
Ngoảnh mặt nhìn biển cũ đã xa mờ.
Nha Trang ơi, giờ đây xa diệu vơị .
Đâu tóc dài, đâu bờ cát trăng mơ ?
Ngón tay buồn đếm bốn mùa trôi nổi,
Ôm trong lòng màu biển vắng mênh mang,
Mắt tinh anh, tóc dài, tà áo lụa...
Còn lại đây màu ký ức phai vàng.
CA July 2006
Ái chà. Hồn thơ bắt đầu lai láng rồi đấy nhé. Thơ nó làm mình nhẹ lòng nhiều lắm nhen. Kinh nghiệm bản thân đấy. Chúc sis 3 cuối tuần vui
Trả lờiXóaĐúng vậy đó "còn lại đây màu ký ức phai vàng" một chút nhung nhớ bâng khuâng khi tâm hốn phiêu lảng về miền thùy dương cát trắng thuỡ nào.
Trả lờiXóa