Sương khuya đã ngấm sâu hồn cỏ
Trăng lạnh xong cơn khuyết lại đầy
Vài câu tu hú loang mờ tỏ
Hiên vắng còn ta với gió mây
Em tắt phone rồi ngủ được chưa
Không gian khắc khoải chút âm thừa
Những gì ta nói, ta chưa nói...
Chạnh xót đêm dài mấy hạt mưa
Nhắm mắt cho trôi dòng cạn khô
Buông tay cho rớt vật hư vô
Lặng im cho nghẹn lời thương nhớ
Chợt hiểu xa khơi vọng bến bờ.
Nguyệt thực đông 2011
Thái Thanh Nguyên
Nguyệt thực che nổi nhớ
Tình em ngập bầu trời
Giang hai tay rộng mở
Sao tình vẫn mù khơi
Lời anh thôi đồng vọng
Em nghe âm hưởng dài
Nhật Nguyệt như hình bóng
Tình lẽ nào phôi phai ?
Cẩm Tuyến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét