...Bốn mùa qua, bốn mùa làm tóc bạc.
Ngoảnh mặt nhìn biển cũ đã xa mờ.
Nha Trang ơi, giờ đây xa diệu vơị .
Đâu tóc dài, đâu bờ cát trăng mơ ?
Ngón tay buồn đếm bốn mùa trôi nổi,
Ôm trong lòng màu biển vắng mênh mang,
Mắt tinh anh, tóc dài, tà áo lụa...
Còn lại đây màu ký ức phai vàng.
CA July 2006